Lớp 8/1
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

đến bao giờ mới ngừg khóc....gió ơi !!!!

Go down

đến bao giờ mới ngừg khóc....gió ơi !!!! Empty đến bao giờ mới ngừg khóc....gió ơi !!!!

Bài gửi  uyenny_15 Thu Nov 13, 2008 6:10 pm

Biển luôn đẹp... mặt biển luôn lấp lánh... nhưng lòng biển lại rất sâu và lạnh lẽo đến vô cùng...

Gió rất nhẹ... Gió vô hình...nhưng Gió cũng mang nặng những ưu tư , những phiền muộn của kiếp nổi trôi...Gió thật sự cô đơn lắm !!! …
Cánh Gió trong suốt... cái trong suốt giá lạnh của băng giá đêm đông...

Đêm huyền hoặc mang bao nhung nhớ... nhưng đêm cũng giấu sâu những bi thương và tuyệt vọng...

Thiên thần - sinh linh thanh khiết nhất , đẹp nhất ... nhưng thiên thần lại ko có nước mắt - thứ nước tinh khiết của những trái tim biết yêu thương , biết hi vọng...

Tất thảy vạn vật tồn tại ( dù vô hình hay hữu hình ) trong cuộc sống này đều có những quãng khuất , đều là những mảng ghép ko nguyên vẹn...

Con người càng là thứ không hoàn hảo vì có tri giác... có hỉ , nộ , ái , ố... có yêu thương và hận thù... có ước mơ và mang đầy những tham vọng , khao khát...

Cười đôi khi là tiếng khóc ko lệ... cười đôi khi là viên thuốc đắng cho những trái tim đau...Cừơi là khóc... Khóc bằng tiếng cười !!!
Đau !!!

Chìm trong những suy nghĩ miên man , chìm trong khoảng sâu thăm thẳm với những hồi ức quay ngược... Chưa bao giờ cảm thấy dễ dàng như thế để nhớ lại những gì đã qua... Hệt như một thước phim quay chậm... Ko muốn xem nhưng phim vẫn chiếu...

Trắng xoá trong đêm... ko còn cảm thấy hơi thở của mình nữa...
Đầu vang vang những tiếng nói lộn xộn...
Thắt lại !
Lồng ngực đau quá !!!

Suốt mấy năm qua , dù có lúc quỵ xuống tưởng chừng chẳng bao giờ đứng lên được nhưng cũng chưa từng cảm thấy tê tái , chưa từng cảm thấy kiệt quệ như giờ đây.
Trái tim có lúc mang màu đen thẫm nhưng cũng ko nhàu nát , khô héo như những ngày này .
Càng cố gắng càng đau đớn tuyệt vọng...Càng kiên cừơng càng rớm máu tổn thương...Càng cố vui ta lại càng thấy buồn...Càng sưởi ấm con tim càng buốt giá...

Ngày xưa càng đau thương càng trở nên quật cường , càng bị chà đạp xuống thật sâu càng cố để trèo lên...
Còn bây giờ... thật sự ko muốn cố gắng thêm nữa...
Để làm gì ?!?
Tại sao cứ cố góp nhặt những mảnh pha lê đã vỡ?!? Tại sao cứ cố nhặt để chẳng làm gì … chỉ để cứa sâu hơn vào trái tim đau?!?
Mệt mỏi lắm !!!
Thật sự cảm thấy rất mệt mỏi …
Biết rất rõ khi ko còn muốn cố gắng nữa thì đó là sự mệt mỏi tồi tệ nhất !
Nhưng … đã ko còn đủ sức nữa rồi …
Tại sao bây giờ trong Gió lại tệ hại đến thế ?!?

Gió làm vỡ rồi … 5 năm trước … Gió đã làm vỡ tan tất cả !!!
Gió làm mất rồi … mất đi một mái ấm … mất đi một niềm tin … mất đi toàn bộ hi vọng , niềm vui và cả tiếng cười hạnh phúc của một gia đình …
Gió lấy đi rồi … lấy đi mọi thứ …
… chỉ một khoảnh khắc muốn được tự do , Gió đã thành giông bão …
Trả làm sao đây ?!? Phải làm sao để trả ?!?
5 năm qua cố gắng hết sức dù biết là chưa đủ nhưng cũng ko ngờ … chẳng được gì …
Vỡ rồi !!!
Giờ thì trơ mắt ngó … chỉ còn biết khóc …
… câm lặng và đau …
Sao khóc nhiều như vậy chứ ?!?
Đến bao giờ mới ngừng khóc , gió ơi … ?! …

Nhắm mắt lại !!!
… Gió ơi … gió ơi , đừng khóc …

uyenny_15

Tổng số bài gửi : 141
Join date : 13/11/2008
Age : 29
Đến từ : nơi của những thiên thần và linh hồn cùng tồn tại song song

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết